Nhớ khi xưa lạ nhau, chung một đường kẻ trước, người sau. Chàng lặng đi theo nàng, hát vu vơ mấy câu nhạc tình. Nàng làm như vô tình, gái đoan trang dễ đâu làm quen. Lối đi qua nhà em nghe nồng nàn mùi Dạ Lý thật thơm. Khi đêm sang đom đóm đong đưa, giờ nàng đã ngủ chưa ? Đi lang thang khuya lắc khuya lơ, đèn nhà ai tắt sớm. Gom suy tư thao thức đêm khuya, chàng bèn viết lá thư. Hai hôm sau mới dám đưa thư, nàng nhận nhưng làm thinh. Nhớ khi xưa còn thơ, tuy thương thầm nhìn nhau cứ lặng câm. Chuyện tình yêu ban đầu, mấy ai may mắn chung nhịp cầu. Nàng đội hoa theo chồng, nước mắt tôi rớt bên bờ sông. Đã không như là mơ, nếu tình cờ gặp xin cứ làm ngơ. Trần Thiện Thanh
Nhớ tới năm xưa bên nhau bước trong chiều mưa phím ru nhẹ đưa Bến cũ đam mê say sưa lá thu còn rơi người xa vắng người Mắt biếc năm xưa nay đâu cánh sao còn đây tóc mây nào bay Phố vắng mênh mang mưa rơi ước mơ nào nguôi tình đã phai rồi Tình yêu như mây khói thoảng theo gió buồn mơ hồ Tình yêu như giông tố qua phố đìu hiu Nhớ dáng xưa yêu kiều trong chiều nhạt nắng, cung đàn gợi ý Chờ nhau trong tê tái Mắt biếc năm xưa nay đâu bến ga tịch liêu vắng xa người yêu Lá úa đơn côi bơ vơ cuốn theo chiều rơi người xa cách rồi Dĩ vãng như bao cung tơ lướt theo chiều mơ kết muôn bài thơ Nuối tiếc yêu đương xa xưa tháng năm nào trôi để nhớ nhung hoài Tình yêu như kiếp mây trôi... Ngô Thụy Miên
Em ra đi mùa thu mùa thu không trở lại em ra đi mùa thu sương mờ giăng âm u em ra đi mùa thu mùa thu không còn nữa đếm lá úa mùa thu đo sầu ngập tim tôi Ngày em đi nghe chơi vơi não nề qua vườn Luxembourg sương rơi che phố mờ buồn này ai có hay ? từ chia ly nghe rơi bao lá vàng ngập giòng nước sông Seine mưa rơi trên phím đàn chừng nào cho tôi quên Hôm em ra đi mùa thu mùa thu không trở lại lá úa khóc người đi sương mờ dâng lên mi em ra đi mùa thu mùa lá rơi ngập ngừng đếm lá úa sầu lên bao giờ cho tôi quên Phạm Trọng
Tình đến như bão như gió Thời tối tăm lúc hoang dã Xác xơ như kiếp hoa lá Tình yêu hồng hoang thuở xa Tình đến như những giông tố Ùa tới cho thác nghiêng lũ Cuốn đi muôn nỗi thương nhớ Tình thu lẻ loi ngẩn ngơ Đ. K.: Tình cũ rưng rức thương tiếc lắng nghe tình xa rồi quên Tình mới thao thức khao khát đắm say tìm đến Ta níu, tay kéo mộng mơ Tình yêu đã đến với ta Ta chới, ta với tình xa Tình yêu đã đến với ta Ta biết ta sẽ chua xót Tình vừa mới đến với ta để ta đắm say ... rồi đi ... Tình đến như sóng đêm tối Biển vắng le lói trăng mới ánh trăng như mắt ma quái Nhìn ta một đêm tả tơi Tình đến như nắng trên cát Làm cháy thêm những cơn khát Khát yêu đương, khát môi mát Làm môi ngồi mang tình hoang (lập lại Đ. K.) Tình đến như những con thú Rừng rú khi thú hung dữ Cắn cho tan nát câu hứa Tình yêu dở dang nghìn thu Tình đến như tiếng giun dế Lả lướt ru tiếng dương thế Hãy yêu cho hết ân nghĩa Tình đây còn quá tình kia (lập lại Đ. K.) Lời Việt : Phạm Duy
Đến một ngày một ngày nào đó Em xa anh một ngày nào đó. Anh nhớ có một lần một lần mình nói Ta yêu nhau có vầng trăng làm chứng Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay Nhiều như những gì mình muốn có Một lần đã trọn vẹn ái ân Với anh em mãi là người tình trăm năm Và nếu như có một ngày một ngày nào đó Em sang ngang một ngày nào đó Anh sẽ chúc em được được nhiều hạnh phúc Cho em luôn luôn được gì em muốn Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay Nhiều như những gì mình đã có Một lần đã trọn vẹn hiến dâng Với Anh em mãi là người tình trăm năm Nhưng vòng tay yêu dấu đã xa rồi như con tàu ra khơi Đến một ngày nào đó em sẽ biết rằng Anh yêu em nhiều bao nhiêu Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay Nhiều như những gì mình đã mất Một lần đã trọn vẹn hiến dâng Với anh em mãi là người tình trăm năm Và nếu như có một ngày một ngày nào đó Em quên anh một ngày nào đó Những ân tình nhạt nhòa phai dấu Trong con tim chẳng còn thương đau Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay Nhiều như những kỷ niệm qua tay Một lần đã trọn vẹn ái ân Với anh em mãi là người tình trăm năm Đức Huy
Và mùa đông lạnh lùng buốt giá Nỗi cô đơn riêng mình ta Và mùa đông một trời trắng xóa Cho tâm tư năm tháng ngày qua Đời còn nhiều nhung nhớ Cho dù tình mình đã lỡ Vẫn mong cho bóng người quay về Về đây em tìm về quá khứ Đã cho đôi ta mộng mơ Về đây em một trời như thơ Sẽ cho ta những kỷ niệm xưa Tình còn nhiều tha thiết Và đời một màu xanh biếc Chắc em không nỡ lòng ra đi Ta yêu em trong giấc mơ này Ta yêu em trong những cơn say Một trời ân ái mình hãy sống buông lơi thời gian Ta bên nhau quên hết u sầu Vui bên nhau cho hết đêm thâu Tình yêu sẽ mang ta đến gần bên nhau. Trịnh Nam Sơn
Chiều nay sương khói lên khơi Thùy dương rủ bến tơi bời Làn mây hồng pha dáng trời Sóng Đà giang thuyền qua xứ người Thuyền ơi! viễn xứ xa xưa Một lần qua dạt bến lau thưa Hò ơi! giọng hát thiên thu Suối nguồn xa vắng, chiều mưa ngày về Nghìn đường xa cô lý, cô lý xa xôi (Coda) Đời nhịp cầu lỡ bước, bước hoang mang rồi Quay lại hướng làng, Đà giang lệ ướt nồng Mẹ già, ngồi yên..i..i bóng, mái tuyết sương mong con bạt lòng Chiều nay gởi tới quê xưa Biết là bao thương nhớ cho vừa Trời cao chìm rơi xuống đời Biết là bao sầu thương xứ người Mịt mờ sương khói lên hương Lũ thùy dương rủ bóng ven sông Chiều nay trên bến muôn phương Có thuyền viễn xứ nhổ neo lên đường. Phạm Duy
Từ mãi kiếp trước khi tôi quen em, Và tôi đã trót yêu .. Nhớ đến những lúc trong em ngây thơ Nhìn tôi qua giấc mơ .. Một ngày cuộc tình đầu sẽ cho em Nghe câu yêu đương lòng vương thương nhớ Và dù Người tình là gió ngây thơ Nhưng nghe như Xuân tươi thắm trong mơ .. Xa em rồi, tim tôi sầu nhớ Bên em chiều nắng tươi rực rỡ Xa em rồi không gian mù tối Em như vì sao trên bầu trời .. Xa em rồi tim tôi rạn vỡ Ôi muôn đời sống trong niềm nhớ Bên em thời gian như rực sáng Xa em rồi không gian ly tan ..